Marketing truyền thống liệu đã lỗi thời?

15:04 |
Cùng với sự phát triển và phổ biến nhanh chóng của Facebook, YouTube, Twitter…, ngày nay chúng ta cũng chào đón rất nhiều công cụ marketing trực tuyến mới như Facebook marketing, email marketing, SMS, video… hay còn gọi là digital marketing (tiếp thị số).



Lợi thế của những công cụ marketing này, so với những công cụ marketing truyền thống như tivi, radio, báo chí,… là chi phí thấp hơn, nhanh chóng hơn và chi tiết hơn. Giả dụ, nếu đăng tải một TVC (video, phim quảng cáo nói về doanh nghiệp) lên tivi, trong một khung giờ nhất định, doanh nghiệp thông thường sẽ phải chi tối thiểu là vài trăm triệu đồng cho một chiến dịch, trong khi đăng tải TVC này lên YouTube, Facebook, các mạng xã hội, doanh nghiệp sẽ chỉ mất vài triệu đồng, bởi các công cụ này thường không tính phí đăng tải.

Bên cạnh đó, sử dụng công cụ marketing trực tuyến, doanh nghiệp còn có thể khoanh vùng những đối tượng khách hàng, từ độ tuổi bao nhiêu đến bao nhiêu, có sở thích, thói quen gì, có trình độ, có nhân khẩu học ra sao… để xem TVC đó. Doanh nghiệp sẽ đo được phản ứng (dựa vào lượt like, share, comment), đo được thời lượng xem, đo được mức độ hài lòng trực tiếp của khách hàng với TVC, điều mà những công cụ truyền thống khó lòng đạt được.

Thế nhưng, mọi vấn đề đều có tính hai mặt. Mặt trái của công cụ marketing trực tuyến chính là chúng không tạo được niềm tin của người tiêu dùng tốt như công cụ marketing truyền thống.

Trong một khảo sát nhằm thăm dò ý kiến về quảng cáo do Nielsen toàn cầu công bố vào năm 2015, với 30.000 người tham gia, thông qua hình thức trả lời trực tuyến tại 60 quốc gia để đánh giá tình cảm của người tiêu dùng đối với 19 hình thức quảng cáo hiện có, thì ở Việt Nam, ba hình thức quảng cáo đạt được niềm tin lớn nhất của người tiêu dùng là hình thức truyền miệng, website của doanh nghiệp và hình thức quảng cáo truyền thống. Cụ thể, quảng cáo trên truyền hình, tạp chí và báo là các hình thức quảng cáo đáng tin cậy nhất của phương thức quảng cáo trả tiền ở nước ta.

Khảo sát chỉ ra rằng, gần 7 trong 10 người tiêu dùng Việt có niềm tin vào các quảng cáo trên truyền hình – cao hơn mức trung bình toàn cầu (63%). Con số “niềm tin” này với các quảng cáo trên tạp chí, báo và radio lần lượt là 65% và 60%. Báo cáo của Nielsen cũng cho thấy rằng ở Việt Nam, 82% người trả lời khảo sát sẽ có xu hướng làm theo những khuyến nghị đọc được từ các quảng cáo trên truyền hình, báo chí, radio.

Vậy đâu là lý do cho sự thiếu tin tưởng của người tiêu dùng Việt với các công cụ marketing trực tuyến?


Lý do lớn nhất ở đây, chính là doanh nghiệp đã thực hiện sai cách. Bởi sự đơn giản và chi phí thấp của mạng xã hội đã khiến nhiều doanh nghiệp không định hình được họ cần phải làm gì để tạo ra niềm tin cho khách hàng.

Ví dụ rất nhiều doanh nghiệp khi thực hiện một chiến dịch marketing trên mạng xã hội, như Facebook, ban đầu họ chỉ cần làm một động tác duy nhất là tạo một trang fanpage (trang doanh nghiệp) – và điều này hoàn toàn… miễn phí. Sau đó, trên trang fanpage này, doanh nghiệp liên tục đăng tải những sản phẩm của mình, những chương trình khuyến mãi, video, giảm giá… rồi sử dụng quảng cáo của Facebook để tăng like trang, tăng share trang, tăng like bài viết… trong một hai tuần rồi dừng lại. Và kết cục là họ không bán được hàng, không có được sự tương tác với người tiêu dùng. Rõ ràng, chúng ta sẽ không dám tin tưởng vào một thương hiệu, một sản phẩm mà mình chỉ “vô tình” nhìn thấy trên Facebook một vài lần, điều thần kỳ chỉ xảy ra với cách làm này khi khách hàng đang có nhu cầu cấp thiết và thị trường không có một sản phẩm nào cạnh tranh.

Bên cạnh đó, nhiều “dân” marketing, sau một vài lớp học digital marketing không chuyên, cũng đã góp phần vào việc làm suy giảm niềm tin của khách hàng với các kênh marketing trực tuyến. Không có tư duy marketing, tư duy làm việc khoa học và bài bản, những marketer không chuyên này đã biến những công cụ như email marketing, SMS marketing thành những “bãi rác”, nơi chứa toàn những tin nhắn rác, email spam, quảng cáo và những câu chuyện bán hàng lừa đảo, làm phiền người tiêu dùng, khiến họ trở nên đề phòng và thận trọng với tất cả các doanh nghiệp và thương hiệu sử dụng các công cụ marekting tương tự.


Và sai lầm của những quảng cáo truyền thống nên tránh


Theo David Ogilvy, người được xem là “cha đẻ” của ngành quảng cáo, thì sai lầm lớn nhất mà thương hiệu, doanh nghiệp thường mắc phải, đó là chỉ lo huyên thuyên nói về những điều mình thích, mình cho là thú vị. Khi đăng tải một bài quảng cáo cho sản phẩm mới trên báo, nếu bắt đầu từ câu đầu tiên cho đến câu cuối cùng, thương hiệu chỉ nói về sản phẩm của doanh nghiệp, về những thành tựu, định hướng, những câu chuyện, chính sách phát triển, kinh nghiệm… của mình, thì khi gấp lại trang báo, khách hàng sẽ chẳng nhớ gì.

Vì vậy, hãy tập trung giải quyết những vấn đề của khách hàng, nêu ra tác dụng của sản phẩm giúp giải quyết những điều khiến khách hàng trăn trở bấy lâu nay. Đó mới là cách đúng để một quảng cáo truyền thống phát huy tối đa nhất giá trị mà nó thực sự chứa đựng.

Người Việt siêu giàu tăng mạnh nhất trong thập kỷ tới

16:16 |
Việt Nam sẽ chứng kiến số người siêu giàu tăng 170% từ nay đến năm 2026. Số cá nhân siêu giàu trên thế giới dự kiến bùng nổ trong thập kỷ tới bởi sự gia tăng lớn về tài sản ở châu Á.

Một nhân viên bán hàng tại cửa hàng trang sức Hà Nội, Việt Nam


Báo cáo thường niên Knight Frank Wealth của Công ty tư vấn bất động sản toàn cầu Knight Frank (Anh) dự báo số người nắm giữ khối tài sản trị giá 30 triệu USD trở lên sẽ tăng 43% trong 10 năm tới, vượt xa tốc độ tăng trưởng dân số thế giới cùng kỳ.

Theo báo cáo, Việt Nam sẽ chứng kiến số người siêu giàu tăng 170% từ nay đến năm 2026, với số người cụ thể là 540. Đây là tỉ lệ tăng trưởng người siêu giàu cao nhất thế giới được ghi nhận trong báo cáo. Riêng số triệu phú USD của Việt Nam dự kiến nhảy vọt từ 14.300 người lên 38.600 người cùng thời kỳ.

Ngân hàng Thế giới (WB) đánh giá quá trình chuyển đổi kinh tế của Việt Nam trong 25 năm qua là "đáng chú ý", đẩy thu nhập người dân lên cao. Dù WB cảnh báo Việt Nam dễ bị ảnh hưởng bởi các cú sốc kinh tế và môi trường song triển vọng kinh tế vẫn tốt, với tăng trưởng GDP bình quân dự báo khoảng 6%/năm cho đến năm 2020.


Báo cáo dự đoán số người siêu giàu ở châu Á sẽ tăng gần gấp đôi vào năm 2026, lên đến 88.000 người. Số người siêu giàu ở Trung Quốc và Ấn Độ sẽ tăng lần lượt 140% và 150%.

Nền kinh tế của Trung Quốc được dự báo giảm tốc dần trong thập kỷ tới nhưng các ngành công nghệ, truyền thông, giải trí và chăm sóc sức khỏe ở nước này được nhận định sẽ đi ngược lại xu hướng trên và tạo ra thêm nhiều doanh nhân siêu giàu.

Bắc Mỹ nhiều khả năng cũng sẽ tăng trưởng mạnh mẽ, với tỉ lệ người siêu giàu tăng 31% - lên gần 96.000 người. Khu vực này hiện có nhiều người siêu giàu nhất thế giới và dự kiến giữ vững vị trí trong thập kỷ tới.

Với số người siêu giàu được dự báo tăng 50%, Canada ngày càng được nhiều người xem là “thiên đường trú ẩn” khỏi các bất ổn chính trị, theo báo cáo.

Báo cáo còn chỉ ra xu hướng các triệu phú không chỉ gửi tiền trong ngân hàng. Tính bình quân, giới siêu giàu có thể đầu tư 24% tiền bạc vào bất động sản (không bao gồm 2 ngôi nhà đầu tiên của họ). Gần 1/3 người siêu giàu có kế hoạch đầu tư bất động sản ở nước ngoài trong 2 năm tới.

Khuyễn mại mua 6 tặng 1 hạt macca vita plus

16:57 |
Thoải mái sắm tết với chương trình MUA 6 TẶNG 1. Bạn đã sẵn sàng với những giỏ quà tết sang chảnh mà giá cả lại sực sốc? 







Hạt Macca Vita+ được nhập khẩu từ Úc đang có chương trình khuyến mại MUA 6 TẶNG 1 hơn nữa, còn được THOẢI MÁI CHỌN QUÀ TẶNG, MUA 6 MÀ ĐƯỢC ĐẾN 2 QUÀ


 1. CHI TIẾT CHƯƠNG TRÌNH

  • Với 1 hộp quà tết hạt Macca Vita Plus 6 gói,  bạn sẽ được TẶNG 1 gói  Macca Vita Plus đính kèm bên ngoài.
  • Với 2 hộp quà tết hạt Macca Vita Plus 3 gói, bạn sẽ được TẶNG 1 gói  Macca Vita Plus đính kèm bên ngoài.
  • Mua 6 gói hạt Macca Vita Plus, bạn sẽ được TẶNG 1 gói  Macca Vita Plus tẩm gia vị
Đặc biệt hơn, giá hạt Macca Vita+ Nhập khẩu Úc CAM KẾT KHÔNG TĂNG.
  • Thêm quà tặng thứ 2
Đối với quà tặng đính kèm, khách hàng có thể thoải mái tự lựa chọn vị mà mình yêu thích.
Với 1 Combo 6 hộp quà tết hạt Macca mỗi hộp 6 gói, bạn được tặng kèm 6 gói nhỏ và 1 quà tặng thứ 2 là  hộp đựng quà thiết kế độc đáo, sang trọng.
slide mua 1 tang 1 1801

2. THỜI GIAN ÁP DỤNG CHƯƠNG TRÌNH QUÀ TẾT

Chương trình khuyến mại quà tết được áp dụng từ ngày17/01 đến 27/01/2017 (Tức 20 – 27/12/2016 Âm Lịch)

3. ĐỊA ĐIỂM ÁP DỤNG

Chương trình được áp dụng tại:
Trang Facebook: https://www.facebook.com/hat.macca.nhap.khau.tu.uc/
Website: http://phanphoimacca.vn/
Đại lý: Toàn bộ hơn 100 điểm bán hàng của hạt Macca Vita plus
Chương trình được áp dụng cả các hóa đơn giao hàng tận nhà 
Nếu bạn thường xuyên theo dõi Fanpage Hạt Mắc ca Vita+ nhập khẩu từ Úc  bạn sẽ nhận được thêm nhiều ưu đãi và các quà tặng hấp dẫn khác
Hotline:043.976.3357
QUÀ TẾT MACCA – CẢ NHÀ HẠNH PHÚC

ĐẦU XUÂN SUNG TÚC – LỘC  PHÚC PHÁT TÀI

Vị trí của Việt Nam trong khung cảnh thế giới

10:59 |
Bốn điểm trên đây minh định vị trí của nước chúng ta trong thế giới ngày nay vừa trong lĩnh vực địa dư vừa trong lĩnh vực tiến hóa chung của nhân loại. Vì vậy cho nên, cùng với những điều kiện nội bộ riêng cho Việt Nam mà chúng ta sẽ thấy sau này, các điểm này chi phối mọi đường lối chính trị của chúng ta trong ít lắm là vài Thế Kỷ.



Do đó, việc phân tích từng điểm một, bốn điểm trên đây là một việc thiết yếu. Việt Nam là một nước nhỏ và kém mở mang. Vị trí quốc tế của Việt Nam do các điểm dưới đây minh định:

1. Việt Nam là một nước nhỏ và kém mở mang.

2. Theo truyền thống văn hóa, Việt Nam thuộc vào xã hội Đông Á.

3. Việt Nam thuộc vào khối các nước Á Châu vừa thoát khỏi ách thực dân đế
quốc.

4. Việt Nam đang cần phải Tây Phương Hóa như tất cả các nước không thuộc khối Tây phương để: Một là tồn tại, bảo vệ độc lập, hai là để phát triển đời sống kinh tế hầu xây dựng hạnh phúc cho nhân dân.



Mục đích của những trang nhận định này không phải để xách động quần chúng, nên không phải chỗ để ca ngợi sự nghiệp mấy ngàn năm văn hiến của tổ tiên chúng ta và cũng không phải chỗ để cho chúng ta hãnh diện với những trang sử oanh liệt của người xưa. Những người có trách nhiệm với tiền đồ Dân Tộc không thể tự ru ngủ trên dĩ vãng, mặc dầu dĩ vãng đó thật có là anh hùng đi nữa.

 Trái lại, một nhận định khách quan rất cần thiết cho những người lãnh đạo, nếu họ muốn tránh những sơ xuất có hại cho tương lai của một Dân Tộc. Tự ti mặc cảm khi nhìn thấy nước nhà yếu và kém không phải là tâm trạng của những kẻ quật cường. Trên quan điểm đó chúng ta phải nhìn nhận rằng trong thế giới ngày nay nước chúng ta là một nước nhỏ và Dân Tộc chúng ta là một Dân Tộc kém mở mang. Chẳng những thế, trong suốt mấy nghìn năm lịch sử, chưa lúc nào Dân Tộc chúng ta đã đạt lên được mức một văn minh chiếu sáng.

 Vì vậy chúng ta còn ở vào tình trạng thụ hưởng hơn là tình trạng góp phần vào văn minh nhân loại. Tuy nhiên, dĩ vãng của chúng ta cho phép chúng ta tin rằng Dân Tộc có một năng lực tiềm tàng khả dĩ trong một tương lai rất ngắn đưa chúng ta thoát khỏi tình trạng thứ nhứt để vào tình trạng thứ hai. Đó là mục đích và lý do của cuộc tranh đấu hiện tại của chúng ta. Bởi vì theo luật quân bình, người thụ hưởng bao giờ cũng đứng sau người đóng góp, và trong thực tế mức sống của người thụ hưởng phải kém mức sống của người đóng góp. Và tranh đấu để thoát khỏi tình trạng kém mở mang có nghĩa là vừa tranh thủ một mức sống cao hơn cho Dân Tộc, và cũng có nghĩa là sẵn sàng lãnh trách nhiệm đóng góp vào văn minh thế giới. 

Như vậy đối với chúng ta nỗ lực để thoát khỏi tình trạng kém mở mang có thể hình dung bằng một sự cố gắng để vượt qua lằn mức ranh giới giữa tình trạng thụ hưởng và tình trạng đóng góp. So sánh với các nước kỹ nghệ mở mang ngày nay, nước Việt Nam chúng ta nhỏ vì đất đai không rộng, dân số ít và thiên sản không phong phú.
So sánh với các khối kinh tế vĩ đại như Nga Sô, Trung Cộng, Ấn Độ, Mỹ quốc và khối Âu Châu đang thành hình, chúng ta lại còn không đáng kể vào đâu nữa.

Trên phương diện quân sự, những kỹ thuật nguyên tử tối tân với sức tàn phá mãnh liệt có thể làm giảm đi yếu tố đông dân và tức nhiên số lượng quân đội cao không còn ảnh hưởng nặng nề trên sự thắng bại. Tuy nhiên, lên đến một mức độ nào đó, ví dụ lên đến khối dân số Trung Cộng, yếu tố dân đông vẫn còn là một yếu tố đáng kể.

Vì vậy mà trong trường hợp của chúng ta, nếu chúng ta khắc phục được những kỹ thuật nguyên tử, thì cái họa xâm lăng đối với chúng ta chỉ có giảm chớ không có chấm dứt.

Trên phương diện kinh tế, yếu tố đông dân đối với kỹ thuật sản xuất đại qui mô của cơ khí là một yếu tố quyết định. Dân càng đông thị trường càng mạnh. Có một mức tiêu thụ tối thiểu trong mỗi ngành kỹ nghệ, dưới mức đó sự sản xuất kỹ nghệ không thể thực hiện với các điều kiện thuận lợi. Nhưng thị trường tiêu thụ càng lớn lại là một động cơ thúc đẩy kỹ nghệ càng nảy nở, càng trưởng thành, càng phát triển vì giá sản xuất càng nhẹ và mức lời càng lớn. Đó là lý do tranh giành thị trường trong Thế Kỷ vừa qua và hiện nay.

Như vậy nếu dân số ta ít thì điều kiện nảy nở của kỹ nghệ chúng ta rất kém và sự cạnh tranh với khối kinh tế bên ngoài là một điều mà chúng ta không thể đương đầu nổi.

Trên phương diện văn hóa, việc dân số ít là một trở lực to tát. Ngôn ngữ của chúng ta chỉ được một thiểu số sử dụng. Những sáng tác bằng Việt Ngữ, ví dụ mà thật sự có giá trị thế giới đi nữa thì không có mấy người biết đến giá trị đó vì chuyển ngữ của chúng ta không được nhiều người biết. Chỉ nghĩ đến việc một tác phẩm bằng Anh ngữ hay Hoa Ngữ có thể phổ biến ngay cho khắp thế giới thì đủ thấy cái mãnh lực của sự đông dân như thế nào. Trong một khối người to lớn như vậy có thể trao đổi tư tưởng với nhau chỉ vì chuyển ngữ của họ được nhiều người sử dụng. Dân Tộc chúng ta chỉ vì dân số ít, phải ở ngoài vòng tư tưởng trên trừ ra một số người biết ngoại ngữ. Dân số ít lại còn là một trở lực trong công cuộc phát triển như chúng ta sẽ thấy dưới đây.


Trong khuôn khổ thế giới ngày nay, một Dân Tộc kém mở mang là một Dân Tộc có một tình trạng ứng vào các điều kiện dưới đây:

1. Thiếu kỹ thuật và phương tiện kỹ thuật sản xuất.

2. Do đó lợi tức quốc gia thấp kém.

3. Do đó mức sống của toàn dân thấp và thiếu.

4. Sự mưu sống hằng ngày chiếm hết thời gian và năng lực, đời sống văn hóa
không mở mang.

5. Sự sáng tác kém giá trị và sự góp phần vào văn minh của nhân loại không có.


Trình bày như trên đây, ta nhận thấy rằng điều kiện thứ nhứt là nguyên nhân của điều kiện thứ hai và cả hai là nguyên nhân của điều kiện thứ ba và ba điều kiện đầu lại là nguyên nhân của điều kiện thứ tư, vân vân...Và như vậy nguyên nhân chính và trước tiên của sự kém mở mang là thiếu kỹ thuật và thiếu phương tiện kỹ thuật sản xuất.

Nhưng muốn có đủ kỹ thuật, nghĩa là máy móc sản xuất thì phải có được một trình độ văn hóa khá cao cho toàn dân, và phải có lợi tức dồi dào để mua dụng cụ máy móc. Như thế các điều kiện ảnh hưởng tương phối nhau làm thành một cái vòng lẩn quẩn. Đưa Dân Tộc lên đường phát triển có nghĩa là bẻ gẫy cái vòng luẩn quẩn đó. 

Vì thế cho nên các phương pháp phát triển đề nghị hay mang ra thực hiện ngày nay trong các nước trên thế giới, kể cả phương pháp cộng sản, chung qui chỉ là một phương pháp bẻ gãy cái vòng lẩn quẩn nói trên. Và dưới đây chúng ta sẽ có dịp trở lại, một cách chi tiết hơn, vấn đề cốt yếu này. Nay chỉ nhận xét thêm là các điều kiện trên cho chúng ta thấy rằng, công cuộc phát triển không phải là một công trình mà một nhóm người hay một thiểu số có thể thực hiện được. Chỉ toàn dân hay là đại đa số cùng quyết tâm đứng lên mới có thế đạt đến kết quả. Đây là một yếu tố quyết định, nó sẽ chi phối nặng nề các sự lựa chọn đường lối sau này.

Điều thứ hai cần phải nêu lên là cái vốn duy nhất có thể dùng ngay được của các nước kém mở mang là công nhân. Vì vậy mà dân số đông lại là một lợi khí cho công cuộc phát triển, theo một phương pháp lao công cưỡng bách. Yếu tố này cũng là quyết định đối với sự lựa chọn đường lối sau này. 

Nguồn: CĐVN

Gần 74% trẻ em bị trừng phạt bằng bạo lực

16:02 |

Tổ chức Tầm nhìn Thế giới Việt Nam cho biết, gần 74% trẻ em từ 2 - 14 tuổi bị cha mẹ, người chăm sóc hoặc người trong gia đình trừng phạt bằng bạo lực.

70% nạn nhân của bạo lực gia đình là phụ nữ và trẻ em gái

Bạo lực ở trẻ có nhiều hình thức gồm: bạo lực thể xác, tình cảm và xâm hại tình dục. Trung bình mỗi năm tại Việt Nam có từ 3.000 - 4.000 vụ bạo lực trẻ em, trong đó có khoảng 100 trẻ bị giết hại, 1.000 trẻ bị xâm hại tình dục. Độ tuổi trung bình của trẻ bị xâm hại là 9 tuổi.

Bạo lực không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần của trẻ mà còn ảnh hưởng đến sự phát triển của xã hội khi làm giảm chất lượng nguồn nhân lực. Trong năm 2017, Việt Nam là quốc gia tiếp theo trong 4 quốc gia ở khu vực sông Mekong thực hiện dự án chống bạo lực trẻ em thí điểm tại 4 huyện của các tỉnh Yên Bái và Điện Biên.

Theo VTV

Cần đéo gì phải biết El nino và canh cua nấu với gì?

14:26 |

Hôm nay tôi thấy rất nhiều bạn share cái chương trình "Ai là triệu phú" và mỉa mai, phê phán, miệt thị một cô gái về chuyện cô ta không biết El Nino và Canh Cua nấu với gì.


Có thể trong phạm vi cuộc thi thì em nó kém vì ko đủ "hiểu biết rộng" để tham gia thi - nhưng trong phạm vi mạng xã hội, nhiều người hình như đã quá Khắt khe và Áp đặt khi Miệt thị em gái đó !
Đây là một cái tư duy "văn hoá đại chúng" điển hình nhất của Giáo dục Việt Nam > một nền giáo dục muốn đào tạo bọn trẻ như những con Vịt Trời: biết bay, biết chạy, biết bơi... cái đéo gì cũng phải biết nhưng chả cái đéo gì ra hồn...
Giỏi gì thì giỏi - nhưng chỉ 1 thứ "cơ bản" mà thiếu thì ngay lập tức bị miệt thị, bị hành hạ đến ngu cả người...
Và quan trọng nhất: chúng ta luôn Không bao giờ mở rộng cửa vị tha với chúng ! Chính vì thế:
- Một đứa trẻ con mà giỏi nhạc - nhưng điểm phẩy Văn vị kém > có thể bị mắng mỏ hạ nhục đến ko ngóc đầu và ko được lên lớp!
- Một đứa trẻ giỏi văn nhưng toán dưới trung bình cũng có khi bị hành khiến chính nó cũng tưởng nó bất tài...
... Tôi đã từng dạy học, cũng đã từng tuyển chọn hàng ngàn CV xin việc... và tôi nghiệm rằng những đứa "Biết tuốt" sau này chưa chắc đã thành công hơn (thậm chí ăn hại hơn) những đứa có những "năng lực đặc biệt" - nhưng chẳng may thiếu sót yếu điểm nào đó...

Tôi nhớ có một bức thư rất hay của một hiệu trưởng Singapore gửi cho các phụ huynh học sinh đang theo học tại trường: 

"Các bậc phụ huynh kính mến,
Kỳ thi của các em học sinh đang tới gần. Chúng tôi biết rằng các vị đều đang mong cho con mình sẽ giành được kết quả cao trong kỳ thi này.
Tuy nhiên, xin hãy nhớ rằng, trong số các em, những người có mặt tại kỳ thi, có người sẽ là một nghệ sĩ, người không cần hiểu sâu về Toán.
Có người sẽ là một doanh nhân, người không cần phải quá quan tâm đến lịch sử hay văn học Anh.
Có người sẽ là một nhạc sĩ, người mà với họ, môn Hoá học sẽ chẳng có ý nghĩa gì nhiều.
Có người sẽ là một vận động viên, người mà việc rèn luyện thể chất sẽ quan trọng hơn là môn Vật lý, giống như vận động viên Schooling của chúng ta.
Nếu con bạn đạt điểm cao, điều đó thật là tuyệt vời. Nhưng nếu con không thể, xin đừng làm mất đi sự tự tin và nhân phẩm của con.
Hãy nói với con rằng: ổn thôi mà, đó chỉ là một kỳ thi. Con được sinh ra trên đời cho những điều lớn lao nhiều hơn thế.
Hãy nói với con rằng, dù điểm số của con là bao nhiêu, cha mẹ vẫn yêu con và không hề phán xét.
Xin hãy làm như vậy, và nếu các vị thực hiện điều đó, hãy chờ xem con mình chinh phục thế giới. Một kỳ thi hay một điểm số kém sẽ không thể gạt bỏ đi những ước mơ và tài năng bên trong của các con.
Và cuối cùng, xin đừng nghĩ rằng chỉ có kỹ sư hay bác sĩ mới là những người hạnh phúc duy nhất trên thế giới này.
Trân trọng,
Hiệu trưởng".
---
Vậy đấy! Các vị suốt ngày kêu la cần "cải cách giáo dục" > nhưng cái quan trọng nhất là cần tẩy cái não của chính các vị >Hãy vị tha hơn với chúng và vứt mẹ mớ tư duy "Con Vịt Giời" đó đi - rồi hẵng nói đến việc cải cách nhá !
Còn các bạn, nếu các bạn chẳng may học Toán kém (dù có cố gắng), hoặc đéo biết El Nino hay canh cua nấu với gì... thì cũng chả phải lo: hãy tìm ra điểm mạnh nhất của mình và hãy cố khai thác nó !
Thế giới phát triển đột phá được chính nhờ những người như vậy !

Đỉa khô có thể sống lại khi gặp nước không?

10:03 |
“Đỉa khô không có giá trị dinh dưỡng. Đỉa khô có tác dụng chữa máu hay đông (do nước bọt đỉa tiết ra chất hirudin), chữa máu tụ nội tạng”.

Theo ThS-BS Nguyễn Diệu Ngọc Tuyền, Trưởng phòng Kế hoạch-Tổng hợp Viện Y dược học dân tộc TP.HCM, đã cho biết thông tin trên.

Theo ThS-BS Ngọc Tuyền, dân gian cho rằng đỉa sống rất dai, không thể chết cho dù đã làm khô. Tuy nhiên, đỉa khô cho vào nước không thể sống lại vì trước khi làm khô đã được ngâm vôi loãng, rượu đến chết. Sau khi chết, đỉa được mổ bụng lấy ruột. Sau đó rửa với nước muối, đun chín và thái khúc.




Còn theo lương y Đinh Công Bảy, trong Đông y, con đỉa hay còn gọi là thủy điệt có vị mặn, tính bình, có độc, tác dụng phá huyết, trục ứ, thông kinh, lợi tiểu. Thủy điệt thường được dùng để làm tiêu tích tụ, phá hòn cục, trị phụ nữ kinh bế, máu ứ, đòn ngã tổn thương, mụn nhọt, phong lở, đau mắt đỏ, tiểu tiện khó… Đỉa khô có bán nhiều tại các cửa hàng Đông y tại Việt Nam. Tuy nhiên, chưa thấy ai nói có thể làm đỉa đã chết sống lại bao giờ.


Trước đó, ngày 19/11, cơ quan chức năng tỉnh Quảng Ninh kiểm tra và phát hiện tài xế Hoàng Văn Thanh (TP Hạ Long, Quảng Ninh) chở 960 kg đỉa khô và hơn 80 kg tắc kè khô không chứng từ, không rõ nguồn gốc. Cơ quan chức năng lập biên bản, tạm giữ toàn bộ lô hàng để xác minh và xử lý

Vài nét về Donald Trump Tổng thống thứ 45 của Hoa Kỳ

16:15 |
Donald Trump tên đầy đủ là Donald John Trump là chủ tịch kiêm tổng giám đốc của The Trump Organization và là người sáng lập Trump Entertainment Resorts. Ông nổi tiếng trên toàn nước Mỹ nhờ sự nghiệp, nỗ lực gây dựng thương hiệu, đời sống cá nhân, sự giàu có và bản tính thẳng thắn của mình.

Donald Trumph tổng thống thứ 45 của Hoa Kỳ
Tỷ phú Donald Trump sinh ngày 14/6/1946 tại New York, Mỹ. Ông là con thứ tư trong một gia đình 5 anh chị em và cha là một doanh nhân thành đạt trong lĩnh vực bất động sản.


 Ngày 8 tháng 11 năm 2016, trong cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ 2016, ông đã chiến thắng ứng cử viên Hillary Clinton của Đảng Dân chủ và trở thành Tổng thống Hoa Kỳ.

Thuở nhỏ, ông Trump là một đứa trẻ năng động và quyết tâm cao. Ông có thành tích về mặt học vấn lẫn công tác xã hội. Khi tốt nghiệp trung học vào năm 1964, ông là một ngôi sao thể thao của trường lớp và là một học sinh ‘cốt cán’.

Trump là công dân chính gốc của Thành phố New York và là con của Fred Trump, người đã truyền cảm hứng cho ông đi theo nghề phát triển bất động sản. Sau hai năm học tại Đại học Fordham và trong khi theo học tại Phân hiệu Wharton của Đại học Pennsylvania, Trump làm việc tại công ty của cha mình, Elizabeth Trump & Son. Ông chính thức gia nhập công ty năm 1968 sau khi tốt nghiệp và được giao quyền điều hành vào năm 1971, đổi tên công ty thành "The Trump Organization".

 Kể từ đó ông đã xây dựng nhiều khách sạn, sân golf và các công trình khác, rất nhiều trong số đó mang tên ông. Ông là một nhân vật quan trọng trong giới doanh nhân Hoa Kỳ và nhận được sự quan tâm đặc biệt của giới truyền thông. Chương trình truyền hình thực tế The Apprentice của đài NBC đã khuếch trương tên tuổi của ông và ba đám cưới của ông được giới báo lá cải đưa tin hết sức chi tiết.

Trump đã hai lần chạy đua cho chức Tổng thống Hoa Kỳ. Năm 2000, ông phát động một chiến dịch thăm dò và giành chiến thắng ở hai cuộc bầu cử sơ bộ của Đảng Cải cách. Tháng 6 năm 2015, Trump tuyên bố ứng cử tổng thống nhiệm kì 2016 và chiến dịch tranh cử cho Đảng Cộng hòa của ông thu hút được sự quan tâm của giới truyền thông nhiều hơn tất cả các ứng viên Đảng Cộng hòa khác gộp lại; thêm vào đó, việc giới truyền thông đưa tin miễn phí và sự tự chủ về mặt tài chính cho chiến dịch cho phép ông không cần sử dụng tới mô hình super PAC.

Trumph Tower tại 725 Fifth Avenue ở Midtown Manhattan

Trump luôn là người dẫn đầu trong các cuộc thăm dò dư luận cho người nhận được đề cử của Đảng Cộng hòa. Chiến dịch của ông dựa trên nền tảng chủ nghĩa đại chúng, một lý tưởng nhận được sự ủng hộ của tầng lớp cử tri công nhân, những người bất mãn vì mất việc làm và những thay đổi về sắc tộc và tôn giáo đang diễn ra trên đất Mỹ.

Phong cách chính trị trung thực, chính sách phản đối người nhập cư bất hợp pháp và việc nhấn mạnh vào khủng bố và các mối lo ngại về an ninh quốc gia của Trump đem lại cho ông sự ủng hộ của tầng lớp cử tri công nhận cũng như sự phản đối rộng khắp của cộng đồng người gốc Tây Ban Nha/Mỹ La-tinh, người Hồi giáo, doanh nghiệp, thành viên Đảng Dân chủ cũng như một số người thuộc Đảng Cộng hòa khác.


Đảng phái chính trị của Trump thay đổi theo thời gian. 


Trước 1987, ông thuộc Đảng Dân chủ, sau đó gia nhập Đảng Cộng hòa từ 1987–1999. Sau đó ông chuyển qua Đảng Cải cách từ 1999–2001. Từ 2001–2009 ông lại quay về Đảng Dân chủ và lại tham gia Đảng Cộng hòa từ 2009–2011. Sau khi không theo đảng phái nào từ 2011–2012, ông trở về Đảng Cộng hòa nơi ông vẫn hoạt động từ 2012–nay.

Tổng tài sản


Giá trị ước tính tổng tài sản của Trump biến động cùng với các định giá bất động sản: vào năm 2015, Forbes ấn định giá trị 4 tỉ USD, trong khi đó Bloomberg Billionaires Index (đã xem xét kĩ lưỡng hồ sơ nộp cho Hội đồng Bầu cử Liên bang của Trump) ước tính tổng tài sản 2,9 tỉ USD. Ngày 16 tháng 6 năm 2015, ngay trước khi Trump tuyên bố tranh cử, Trump công bố với báo giới một bản báo cáo tài chính dài một trang "từ một công ty kiểm toán lớn – một trong số những công ty uy tín nhất" liệt kê tổng tài sản 8.737.540.000 USD.

Logo và khẩu hiệu tranh cử


 "Tôi thật sự giàu", Trump nói. Forbes bình luận rằng con số gần 9 tỉ USD là "100%" cường điệu. Tháng 7 năm 2015, ủy ban điều phối bầu cử Liên bang công bố số liệu mới về tài sản của Trump và tình hình tài chính khi ông trở thành ứng viên tổng thống của Đảng Cộng hòa, trong đó nói rằng tài sản của ông có giá trị trên 1,4 tỉ USD, bao gồm ít nhất 70 triệu USD từ cố phiếu, và một khoản nợ ít nhất là 265 triệu USD.

Đời sống cá nhân


Trump đã ba lần kết hôn, cả ba lần đều được giới báo lá cải đưa tin rất chi tiết. Đời sống cá nhân của ông cũng nhận được sự chú ý đặc biệt của giới truyền thông.

- Trump kết hôn với người mẫu Ivana Zelníčková vào ngày 7 tháng 4 năm 1977 tại Nhà thờ Marble Collegiate ở New York. Họ có ba người con: hai con trai Donald Jr. (sinh ngày 31 tháng 12 năm 1977) và Eric (sinh ngày 6 tháng 1 năm 1984) và con gái Ivanka (sinh ngày 30 tháng 10 năm 1981). Họ tiến tới li dị vào năm 1991.

- Tới đầu năm 1990 Trump ngoại tình với diễn viên Marla Maples trong một thời gian dài đã được đưa tin khắp các báo lá cải. Maples sinh cho Trump một người con gái, Tiffany, vào ngày 13 tháng 10 năm 1993.Cặp đôi kết hôn sau đó hai tháng vào ngày 20 tháng 12 năm 1993. Họ chính thức li thân vào tháng 5 năm 1997 và li dị vào tháng 6 năm 1999.

- Trump có qua lại với người mẫu Kara Young vào giữa và cuối những năm 1990 và được cho là đã "khủng bố" Công nương Diana bằng những bó hoa đắt tiền sau khi bà li dị Hoàng tử Charles năm 1996. "Tôi chỉ có một điều hối tiếc về chuyện tình ái – đó là tôi chưa từng có cơ hội được tỏ tình với Công nương Diana Spencer", Trump viết trong cuốn sách xuất bản năm 1997 của mình The Art of the Comeback (Nghệ thuật Lội ngược dòng). "Tôi có gặp bà ấy một vài lần... Bà là một công chúa đích thực – một người phụ nữ trong mơ".


- Năm 1998, Trump bắt đầu mối quan hệ với người mẫu thời trang gốc Slovenia, Melania Knauss. Họ đính hôn vào tháng 4 năm 2004 và kết hôn ngày 22 tháng 1 năm 2005 tại Nhà thờ Episcopal Bethesda-by-the-Sea, Palm Beach, Florida, sau đó tổ chức tiệc tại dinh thự Mar-A-Lago của Trump. Năm 2005, Melania nhập quốc tịch Mỹ. Cũng năm đó, bà sinh cho Trump một người con trai Barron William Trump.

- Trump có tám người cháu: năm người cháu nội của Donald Jr. (Kai Madison, Donald John III, Tristan Milos, Spencer Frederick và Chloe Sophia) và ba đứa cháu ngoại của Ivanka (Arabella Rose và Joseph Frederick).

Kiểu tóc

Kiểu tóc của Trump đã được nghiên cứu rộng khắp và thường là tiêu điểm cho các bình luận hài hước. Kiểu đầu của ông nổi tiếng vì hình dáng đặc biệt, màu trắng cát vàng và theo Vanity Fair miêu tả thì nó là một kiểu "chải ngược đôi" hai hướng lạ mắt, nên nó đặc biệt nổi bật trong môi trường ánh sáng mạnh.

Kiểu tóc của Trump nhìn từ phía sau

Danh hiệu và giải thưởng

- Trump nhận Giải thưởng Lãnh đạo thường niên năm 2015 của Ban Điều tra Tội phạm Thủy quân Lục chiến Hoa Kỳ vì những đóng góp của ông cho các chương trình giáo dục quân đội Mỹ

                                     Ngôi sao của Trump trên Đại lộ Danh vọng Hollywood

- Gaming Hall of Fame (năm 1995)
- NY Ride of Fame (năm 2010)
- Trump đã được trao tặng bằng Tiến sĩ Danh dự về Quản trị Kinh doanh (Hon. D.B.A) vào năm 2010 bởi Đại học Robert Gordon. Tuy nhiên, trường quyết định rút lại tấm bằng vào ngày 9 tháng 12 năm 2015 vì Trump đã có "những bình luận đi ngược lại giá trị và bản sắc của trường".
- Tháng 2 năm 2016 Trump đã được đề cử bởi 'một chính trị gia giấu tên người Mỹ' cho Giải Nobel Hòa bình, vì "lý tưởng hòa bình nhờ sức mạnh mãnh liệt" của ông.
- Bằng Tiến sĩ Danh dự về Kinh doanh (Hon. D.B.) cấp năm 2012 của Đại học Liberty.
WWE Hall of Fame (năm 2013)
- Ngôi sao trên Đại lộ Danh vọng Hollywood
- Chính khách của năm, Đảng Cộng hòa Sarasota năm 2012
- Giải thưởng Tự do, trao năm 2015 tại Algemeiner Jewish 100 Gala vì những đóng góp tích cực của ông cho mối quan hệ Israel–Hoa Kỳ. Trump nói rằng: "Tôi có rất nhiều bạn ở Israel".
- Key to the City tại Doral, Florida, 2015
- Giải thưởng Lãnh đạo của Ban Chỉ huy Thủy quân Lục chiến, 2015, Ban Điều tra Tội phạm Thủy quân Lục chiến Hoa Kỳ.[418]
- New Jersey Boxing Hall of Fame (trao tặng ngày 12 tháng 11 năm 2015)

5 nghịch lý không thể ngược đời hơn chỉ có ở người Việt

14:48 |

1. Cần nhà hơn là tổ ấm

Người Việt chúng ta với tâm lý “an cư lạc nghiệp” nên luôn muốn sở hữu một căn nhà. Vì vậy, ai cũng phấn đấu kiếm tiền tậu được ngôi nhà mơ ước. Có người vay nợ để mua cho được căn nhà rồi ráng làm lụng kiếm tiền trả dần.

Có nhà rồi, chúng ta vẫn dành phần lớn thời gian ở ngoài đường chứ không phải ở nhà. Chúng ta vẫn tiếp tục ra đường “cày bừa” vất vả ngoài đường để có thể đổi nhà khác to hơn, mua sắm cho nhà nhiều vật dụng tiện nghi hơn. Lẽ nào chúng ta cần một “căn nhà” hơn là một “tổ ấm”?

Công nghệ phát triển khiến con người lạc lõng giữa thực tế và thế giới ảo

2. Đẻ con cho người giúp việc

Vợ chồng ở với nhau chỉ mong có đứa con cho vui cửa vui nhà. Cặp vợ chồng nào chẳng may vô sinh hiếm muộn thì quáng quàng đi bác sĩ Đông Tây đủ thể loại mong kiếm được mụn con. Trông mong vậy nhưng đến khi có con, chúng ta mặc nhiên giao con của mình cho người giúp việc trông nom, chăm sóc.

Việc dạy dỗ con cái cũng khoán luôn cho người giúp việc. Còn chúng ta – những người đã sinh ra những đứa trẻ thiên thần ấy thì mải mê đi làm kiếm tiền. Mỗi ngày gặp con chưa được 1, 2 tiếng đồng hồ. Vậy, chúng ta đẻ con để người giúp việc có được niềm vui nâng niu ẵm bồng chớ đâu phải cho ta?

3. Người nghèo sang hơn người giàu

Chúng ta ở thành phố, mức sống cao, thu nhập cao nhưng mấy khi chúng ta sắm được cho cha mẹ ở quê những thứ tốt nhất. Hầu hết những gì chúng ta gửi về nông thôn là những thứ đồ cũ chúng ta không xài nữa, đã hư hỏng hoặc không hợp thời.

Ngược lại, những người “nghèo khó” ở nông thôn luôn chọn những thứ tốt nhất gửi lên cho người thành phố. Con gà béo nhất, buồng chuối to nhất, trái mít ngọt nhất… Chẳng phải dân nhà quê “chơi sang” hơn người thành phố sao?

4. Kiếm tiền mua sức khỏe

Chúng ta muốn kiếm thật nhiều tiền, vì thế chúng ta phải làm việc thật nhiều. Làm ngày không đủ tranh thủ làm đêm, tuần làm 40 giờ không đủ tranh thủ thêm cuối tuần. Hậu quả là cơ thể không một phút nghỉ ngơi khiến cho mắt mờ chân run, đầu óc mụ mị, lục phủ ngũ tạng rệu rã… phải vào bệnh viện.

Lúc đó, bao nhiêu tiền do làm lụng vất vả mà có lại đưa hết cho thầy thuốc để mua sức khoẻ. Liệu có mua được không?

5. Thế giới ảo “thực” hơn thế giới thực

Công nghệ càng phát triển, chúng ta càng kết nối được nhiều người, khoảng cách địa lý không còn là vấn đề nữa. Ngồi một chỗ, chúng ta có thể trò chuyện với bạn bè khắp thế giới, kết nối mọi thông tin thông qua cái điện thoại bé xíu cầm trên tay. Nhiều quan hệ quá, nhiều thông tin quá nên chúng ta không còn thời gian cho quan hệ thật, đời sống thật nữa. Bữa cơm gia đình mỗi người bưng một tô ăn với một cái điện thoại.

Gặp gỡ cà phê cũng mỗi người cầm một điện thoại hí hoáy chấm quẹt, thỉnh thoảng ngước lên nhìn nhau gượng gạo cười lấy lệ rồi lại cắm cúi chấm quẹt. Thế giới ảo hấp dẫn hơn thế giới thật mất rồi!

Sự thịnh vượng và nghèo khó của một quốc gia

16:10 |
Đây là bài viết giới thiệu cuốn sách "Sự giàu và nghèo của các dân tộc: Tại sao một số giàu đến thế mà một số lại nghèo đến thế?" 
.


Thành công thật sự không bao giờ là một sự tình cờ. người thành công có một văn hóa tiến bộ kết hợp sự ham học và vận dụng liên tục.

“Tròn trịa, đầy đủ, bề ngoài thư thái, vô cùng hòa hợp, đế chế Trung Hoa cứ thế phát triển trong hàng trăm năm, không để vượt qua mặt và không hề nao núng. Nhưng thế giới đã vượt qua nó.”

“Xã hội Mỹ của những người tiểu chủ và công nhân được trả lương khá là nơi của dân chủ và sự dám làm. Sự bình đẳng tạo nên sự tôn trọng, tham vọng, sự sẵn sàng bước vào và cạnh tranh trên thị trường, một tinh thần cá nhân và hay tranh luận.”
“Nếu chúng ta học được bất kỳ thứ gì từ lịch sử phát triển kinh tế, đó chính là văn hóa tạo ra sự khác biệt… Tuy nhiên, văn hóa theo nghĩa của giá trị nội tại và thái độ dẫn dắt một dân tộc khiến những nhà nghiên cứu cũng phải hoảng sợ.”
Những nghiên cứu về sự thành công nếu thực sự muốn khám bí quyết và mô hình của thành công phải chuẩn bị để điều tra thực địa ở những địa điểm kỳ lạ. Nhiều cuốn sách đã đưa chúng ta khám phá thế giới của công ty, bây giờ chúng ta sẽ tìm kiếm những manh mối của thành công ở các quốc gia. Phần bình luận này sẽ dài hơn nhưng hy vọng những gì nó mang đến sẽ bù đắp lại thời gian bạn dành để đọc nó.

Châu Âu thời trung cổ


David Landers nhận xét, thế giới chưa bao giờ là sân chơi bằng phẳng. Khí hậu và địa lý (“sự bất công của tự nhiên”) khiến cho một số nước khuyết tật, đặc biệt là những vùng khí hậu nóng, trong khi đó những vùng đất ôn hoà thường được ưu đãi những trận mưa rào, đất trồng trọt tốt, những khu rừng gỗ cứng và cái lạnh có thể chịu đựng được, nếu không kể đến các điều kiện thuận lợi cho việc chăn nuôi gia súc. Những yếu tố đó tạo điều kiện hình thành những xã hội ổn định hơn và mức phát triển kinh tế cao hơn và cũng là những yếu tố chính khiến châu Âu phát triển chậm trong thời Trung cổ.

Một ngàn năm trước, không ai có thể dự báo được sự thống trị của châu Âu lục địa. Châu Âu lục địa lúc đó bị người Viking tấn công từ phía Bắc, người Marốc từ phía Nam và người Hungary từ phía Đông, và người châu Âu lục địa cũng bị lạc hậu về mặt trí tuệ và kỹ thuật trong việc theo kịp văn minh của người Ả rập và Trung Hoa.

Tuy nhiên, châu Âu có một thứ tỏ ra rất có giá trị: nó thừa kế truyền thống dân chủ và trọng nhân tài, tuy vẫn chưa hoàn thiện, của người La Mã cổ điển và người Hy Lạp. Ngược lại, văn hoá chính trị của những nước văn minh xung quanh chủ yếu mang tính chuyên chế; Landes mô tả nó là ”sự điều hành bằng cách vắt ép” có nghĩa là khi nhà nước muốn có nhiều nguồn lực, của cải hơn, họ không ngại lấy bớt từ dân chúng. Châu Âu cũng có không ít nhà thống trị chuyên quyền, nhưng quan niệm về sở hữu tư nhân thúc đẩy con người và khuyến khích doanh nghiệp làm giàu. Giáo lý cơ đốc thời Trung cổ cũng đặt ra những hạn chế đối với hành vi của người thống trị, bởi vì họ tuân phục Thiên Chúa và không được ngược đãi dân thường. Giáo phẩm của đạo Cơ đốc yêu cầu làm đúng phương pháp, quy định của pháp luật và bảo vệ tàu sản kiếm được một cách hợp pháp.

Tất cả điều này làm cho châu Âu khác biệt với những vùng khác. Bánh xe nước, mắt kính, đồng hồ treo tường và đồng hồ đeo tay và sách in đều là những phát minh của châu Âu thời Trung cổ. Gutenberg phát hành kinh thánh năm 1452 và đến năm 1501 đã có hàng triệu sách ở châu Âu. Trong khi đó, nước Trung Hoa vẫn bình thản trong sự cô lập với thế giới bên ngoài và không cần phải học hỏi cái mới từ bên ngoài, đặc biệt nếu những cái mới đến từ “người man rợ.” Những người cầm quyền Trung Hoa sợ “bị thống trị” điều hành mọi việc và yêu cầu sự tuân thủ hoàn toàn. Sự táo bạo được xem là một mối đe doạ.

Do đó, châu Âu đã vượt qua Trung Quốc nhờ cải tiến và phỏng theo các phát minh của Trung Quốc. Landes nói, không giống như Trung Quốc, “châu Âu là một châu lục học hỏi”. Dù cũng có những kiểu nhà nước phong kiến có vua và hoàng hậu, quý tộc và tá điền, nhưng châu Âu Trung cổ có những thành phố và vùng miền sống động và tự tổ chức. Về cơ bản đó là một thị trường tự do không chỉ tự do về sản phẩm mà còn về tư tưởng. Văn chương không chỉ là sản phẩm xa hoa dành cho người giàu. Landes nói: người châu Âu cho dù là công dân bình thường hay quan chức đều học, viết và xuất bản ấn phẩm. Động cơ thúc đẩy họ chính là mong muốn ghi chép lại nhưng đồng thời cũng vì sự ham hiểu biết.
Mọi quốc gia phát triển tốt đều biểu lộ cái mà Landes gọi là “xây dựng” - tức là sự tích luỹ kiến thức và bí quyết qua các năm tháng; và “đột phá” – có nghĩa là đạt được một ngưỡng mà ở đó mọi việc đều tự lấy đà bật lên. Theo ông, ba yếu tố tạo nên sự thành công của châu Âu và khiến nó trở thành vùng đất của khoa học và về sau là nơi bắt đầu cách mạng công nghiệp là:

- Tự trị và không bị phụ thuộc vào tư tưởng nhà thờ hay sự can thiệp của nhà nước.
- Tạo ra một cơ chế cung cấp kiến thức được chấp nhận rộng rãi.
- Phổ biến việc nghiên cứu như một hoạt động được chấp thuận: “tạo nên sự phát minh”

Nước Anh thế kỷ mười chín


Tại sao cuộc cách mạng công nghiệp lại diễn ra ở Anh? Landes cho rằng trước tiên đất nước này đã có một cơ cấu xã hội, tri thức và chính trị phát triển cho phép sự xuất hiện tinh thần doanh nghiệp; một cơ chế bảo đảm cho quyền sở hữu, giáo dục nền tảng và nâng cao, quyền tự do cơ bản của con người. Về những mặt này, người Anh khá hơn các nước khác ở châu Âu. Người Anh có lợi thế là ít bị ràng buộc tôn giáo nhờ kết quả của tiếp nhận dòng người từ lục địa châu Âu, chẳng hạn như tá điền từ Hà Lan, thương nhân người Do Thái, thợ thủ công từ Pháp. Người Anh theo đạo Thiên chúa không thể trở thành thành viên của nghị viện hay vào trường đại học nhưng về những mặt khác thì họ tự do phát triển.


Dù nổi tiếng với hệ thống giai cấp, mọi người vẫn có cơ hội thăng tiến ở nước Anh hơn bất kỳ nơi nào khác ở châu Âu và dĩ nhiên là hơn các nước khác ngoài châu Âu nữa. Napoleon đã gọi nước Anh là nước của những người chủ hiệu, ông cũng có lý khi nói như vậy bởi vì đó là một nước thịnh vượng lên nhờ tiêu thụ. Hàng hoá làm ra để người trung bình có thể mua được, không chỉ dành cho người giàu; đó là một dấu hiệu của nền kinh tế hiện đại. Mặc dù vậy bạn cũng không thể dự báo rằng nước Anh sẽ trở thành cái nôi cách mạng của thế giới vào thế kỷ thứ mười chín.

Như Landes nói, “Nước Anh có những yếu tố thành công; nhưng nước Anh cũng tự làm nên thành công". Từ việc có khả năng hay kiến thức đến việc vận dụng chúng là một khoảng cách rất lớn. Sự vượt trội của đất nước này là “không phải là do Thượng đế ban tặng hay ngẫu nhiên, mà là kết quả của lao động, sự khéo léo, óc tưởng tượng và dám nghĩ dám làm.”

Đế quốc Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha


Trở lại thời gian trước đây, trong khi Trung Quốc tự cô lập với thế giới bên ngoài thì Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha đã giao thương mua bán dọc bờ biển châu Phi và Ấn Độ và những vùng lân cận vào thế kỷ 15. Trong cơn thèm khát tìm kiếm vàng bạc, người Tây Ban Nha cuối cùng đến vùng Incas. Đế chế Incas hoạt động rất hiệu quả, nhưng người trị vì là những kẻ chuyên quyền; còn văn hoá, theo Landes thì, ”tước đi của người dân sự sáng kiến, tự chủ và nhân cách.” Vua là “một người phân chia tối thượng”; tất cả đất đai là của vua.

Đế chế quy tập những con người khác nhau và lập nên một tiếng nói chung, nhưng do bị hạn chế giao lưu với thế giới bên ngoài (cũng không có tài liệu ghi chép lại) nên đế chế này đánh giá sai ý định của người Tây Ban Nha và tự cho mình quá mạnh và không thể bị đánh bại (một sự kiêu ngạo thường thấy của các đế chế).

Landes gọi người Tây Ban Nha là “những kẻ mắc bệnh ăn cướp” thích lấy của người khác hơn là tự làm và thường nhân danh Thượng Đế. Kết hợp của sự tham lam và tính chính đáng mở đường cho sự bóc lột và tàn bạo. Tuy nhiên, hõ đạt được mục đích của mình; tìm kiếm những thị trường mới và mang về cho họ rất nhiều của cải và Madrid trở thành thành phố giàu nhất châu Âu.

Vậy tại sao Tây Ban Nha lại suy tàn? Đó là bởi vì tiền không được đầu tư mà chỉ tiêu vào cuộc sống xa xỉ và chiến tranh. Bởi vì đất nước này không tạo ra thêm của cải khác từ bất kỳ ngành công nghiệp nào, Landes nói, họ không nghĩ đến việc dùng tiền bạc sao cho có ích. Ông nói, “ Của cải không tốt bằng lao động, sự giàu có không tốt bằng việc tạo ra sự giàu có”. Tây Ban Nha thiếu sự đề cao lao động chăm chỉ mà người Hà Lan, Anh, Pháp và Genoese đã quá phát triển và quá tin vào vị thế cao về tôn giáo và xã hội của mình. Họ phải dựa vào những người bên ngoài để thực hiện việc buôn bán và làm việc cho họ, còn công việc chân tay thì bị coi thường.

Theo quan điểm của Landes, nước Tây Ban Nha trở nên nghèo bởi vì nó có quá nhiều tiền trong khi các quốc gia khác phải tập thói quen làm việc nên tạo ra được của cải một cách bền vững hơn. Trong khi Tây Ban Nha còn mãi suy nghĩ để quyết định cách tiêu các thỏi vàng, ở các nơi khác ở châu Âu người ta đang học cách dệt vải, luyện sắt, dùng gỗ, xử lý dầu mỡ lấy từ cá voi và khai thác than, những sản phẩm ít giá trị hơn nhưng công việc cần để tạo nên chúng khiến chúng ta không thể phung phí những thành quả của lao động.
Thành công của Bồ Đào Nha là một điều ngạc nhiên. Một quốc gia chỉ với một triệu người vào thế kỷ 15, với nhiều thuộc địa từ phía đông của vùng Ấn Độ đến Ấn Độ rồi Brazil, đặc biệt là chia một “một nữa thế giới” với Tây Ban Nha. Thế nhưng đất nước này đã “tự bắn vào chân mình” khi phỏng theo trào lưu chính thống đạo Cơ đốc của nước láng giềng lớn hơn. Những người Do Thái chạy trốn khỏi Tây Ban Nha sang Bồ Đào Nha để tránh bị truy đuổi thấy mình có đời sống tốt hơn lên, nhưng các cuộc tàn sát người Do Thái đã khiến nhiều người bị chết và số còn lại bị buộc theo đạo Cơ đốc.

Đó là một sai lầm chết người bởi vì người Do Thái là những thương nhân đóng vai trò quan trọng trong nền kinh tế và cũng nằm trong số những nhà khoa học tốt nhất. Landes nói, họ bỏ đi từng đoàn và Bồ Đào Nha đã rơi xuống vực sâu của sự cố chấp, cuồng tín và máu đổ. Toà án dị giáo của Bồ Đào Nha làm theo người Tây Ban Nha, thiêu sống người theo dị giáo, và nó còn tệ hơn khi Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha được thống nhất lại dưới sự trị vì của Philip II.

Bồ Đào Nha mất vị trí dẫn đầu về nghiên cứu khoa học và quay sang hướng nội, giáo dục và học hành bị kiểm soát chặt chẽ bởi nhà thờ. Nước này vẫn theo chế độ chuyên chế, nhưng đánh mất nền tảng của ngành khoa học quan trọng là thiên văn học và hàng hải, và năng suất trong ngành nông nghiệp cũng giảm sút. Các tư tưởng mới và công nghệ kết hợp với phong trào cải cách của đạo Tin Lành đương nhiên chỉ đi ngang qua đất nước này. Vào năm 1700, Landes nói, Bồ Đào Nha “đã trở thành một quốc gia lạc hậu và yếu kém”.


Từ đó chúng ta rút ra một công thức đơn giản, được áp dụng nhiều lần trong lịch sử và chắc chắn cũng áp dụng với Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha: tư duy bị trói buộc = thất bại kinh tế.



Văn hoá có ý nghĩa quan trọng


Cuốn sách của Landes được xuất bản cùng năm với sách bán chạy nhất của Jared Diamond, Súng, Vi trùng và Thép, ông này cho rằng điều kiện địa lý thuận lợi là yếu tố chính cho sự thành công của châu Âu. Nói chung nó mang tính thuyết phục, nhưng Diamond không thực sự giải thích tại sao lại có sự không đồng đều về thịnh vượng trong thế giới hiện đại. Landes cho rằng mặc dù địa lý đóng vai trò rất quan trọng trong sự phát triển của các quốc gia, nhưng “nếu xem địa lý như là số mệnh thì đó là sai lầm.”. Thực tế thì châu Âu may mắn nhưng “may mắn chỉ là sự bắt đầu”

Landes nói, một vài sử gia đi tìm kiếm “một nền lịch sử đa văn hoá, toàn cầu và quân bình cho biết một điều gì đó (tốt hơn là điều tốt) về mọi người”. Theo giản đồ này, thành công của châu Âu/Mỹ được coi là một sự ngẫu nhiên. Nhưng nếu điều này đúng thì làm thế nào chúng ta giải thích nguyên nhân của công nghiệp hoá và thịnh vượng của các nước châu Á như Malaysia, Singapore và Hàn Quốc sau chiến tranh thế giới thứ hai, khi phần lớn các quốc gia châu Phi và Nam Mỹ dừng lại hay thụt lùi? Chẳng lẽ sự tiến bộ của các nước này chỉ là ngẫu nhiên?

Một lý lẽ như thế chắc chắn không nhận thấy nỗ lực của những con người và chỉ một vài người trong số đó là lãnh đạo hay quan chức chính phủ. Có một luận điểm khác cho rằng: có thể những đất nước khác không muốn công nghiệp hoá và đi theo thể chế phương Tây; họ chống lại một cách chính đáng bất kỳ hình thức đế quốc nào. Landes thừa nhận rằng điều này có lý do của nó, tuy nhiên sự thịnh vượng là thịnh vượng và nghèo khó là nghèo khó. Cho dù bạn đang ở đất nước nào, nhiều nơi trong số này đã có nhiều cơ hội cải thiện tình hình. Vậy cái gì là “yếu tố X” phân biệt các quốc gia năng động, thành công với các quốc gia kém phát triển?

Bất kỳ nhà nghiên cứu văn hoá và kinh tế nào cũng không thể không biết đến bài viết nổi tiếng của Max Weber “Nguyên tắc xử thế của người Tin Lành và tinh thần của chủ nghĩa tư bản” Dù bị các sử gia chủ nghĩa xét lại chế giễu, Landes cho rằng có nhiều bằng chứng cho lý thuyết của ông ấy rằng lao động chăm chỉ và sự trung thực của người theo đạo Tin Lành châu Âu tạo điều kiện cho người dân tích luỹ của cải. Phong trào cải cách của đạo Tin Lành cũng đi đôi với tỷ lệ người biết đọc, biết viết cao hơn và thách thức các giáo điều nhằm phục vụ cho sự tiến bộ khoa học. Một văn hoá đọc sách, học tập, và thách thức hình thành, điều này khác xa so với đế quốc Trung Hoa và Tây Ban Nha. Ý thức về sự tiến bộ thế chổ cho sự tôn trọng mù quáng quyền thế. Thay vì phạm lỗi, sự ham học và cách tân thường là con đường dẫn tới sự giàu có. Những thái độ đó, dĩ nhiên là yếu tố mang đến sự thành công của nước Mỹ.


Yếu tố X vì vậy là văn hoá của sự tiến bộ kết hợp sự ham học hỏi, cải tiến và ứng dụng.


Kỳ lạ thay, việc tìm cách nhận dạng văn hoá kinh tế thành công là điều cấm kỵ ở một vài nơi bởi vì điều đó có liên quan đến chủng tộc và tính thượng đẳng. Thái độ này là một điều đáng tiếc bởi vì Sự thịnh vượng và nghèo khó của các quốc gia về cơ bản là một khối lượng tri thức về quy luật cơ bản của thành công, đối với bất kỳ ai đã áp dụng chúng.

Sự thịnh vượng và nghèo khó của các quốc gia đạo Hồi


Văn minh đạo Hồi từng là người thầy của châu Âu, vượt lên châu Âu về việc học và văn hoá. Nhưng từ chiến thắng năm 1187, khi người tham gia thập tự chinh Cơ đốc giáo ra khỏi Trung Đông, Landes cho rằng “con đường của đạo Hồi gần như đi xuống dốc”. Trong khi châu Âu đang tách tôn giáo ra khỏi giáo sĩ thế tục, đề cao sự kiện, học tập, tiến bộ khoa học, đạo Hồi vẫn chú trọng đến chính trị thần quyền: một nhà nước tốt là nhà nước có tôn giáo, và những ai cống hiến cho khoa học không phải là những người đáng tin cậy.
Di sản là gì? Chỉ có trường hợp ngoại lệ của các tiểu vương quốc Ả Rập giàu có nhờ dầu lửa, phần lớn các quốc gia theo đạo Hồi gặp khó khăn về kinh tế. Cũng như người Tây Ban Nha đi xâm chiếm Trung và Nam Mỹ, sự may mắn có được nguồn tài nguyên dầu lửa là một điều bất lợi hơn là lợi ích; việc phát triển các công trình công nghiệp có thể cạnh tranh với thế giới không được cho là cần thiết.

Ngày nay các quốc gia đạo Hồi đối mặt với một trở ngại lớn khác cho sự phát triển và thịnh vượng: phụ nữ vẫn tách khỏi lực lượng lao động. Landes cho rằng “dấu hiệu tốt nhất cho sự phát triển và tiềm năng phát triển của một quốc gia là địa vị và vai trò của người phụ nữ. Đây là sự cản trở lớn nhất của các xã hội đạo Hồi ở khu vực Trung Đông ngày nay, một rào cản ngăn các nước này tiến lên hiện đại.”


Lời bình cuối


Trong hơn 500 trang, Sự thịnh vượng và nghèo khó của các quốc gia phức tạp và tinh tế hơn nhiều so với bình luận có thể chuyển tải ở đây, và ở đây chúng tôi có đủ chỗ cho và ví dụ về lý lẽ của Landes. Cuốn sách đáng để đọc hai lần: một lần để đọc lướt qua, một lần để khám phá các chi tiết hấp dẫn.

Tựa đề hiển nhiên được phỏng theo cuốn Sự thịnh vượng của các quốc gia của Adam Smith (1776), nhưng Landes cho rằng cần phải nhìn vào sự giàu có cũng như sự nghèo nàn bởi vì thất bại là người thầy tốt. Ông có tìm ra sự tương đồng nào của các quốc gia không thành công không? Ông thừa nhận về mặt chính trị thì câu trả lời của ông không đúng mà đó gần như là sự thất bại đơn thuần về áp dụng. Chẳng hạn ở châu Mỹ La tinh, ông lưu ý rằng ngay cả hơn 200 năm sau độc lập chính trị, châu lục này vẫn bị kìm hãm bởi sự quản lý tồi và tham nhũng, vẫn nằm trong tình trạnh không ổn định vì vay mượn và thao túng, kiểm soát tiền tệ. Mỗi một thuộc địa cũ phải thừa nhận ra rằng độc lập không đảm bảo hạnh phúc và thịnh vượng; các nền công nghiệp phải dần được phát triển, con người phải được giáo dục tử tế và thành lập các tổ chức.

Một số đặc điểm của các quốc gia giàu có là tin vào sự tiến bộ; mở cửa đón nhận ảnh hưởng bên ngoài; khát khao tạo ra sản phẩm hơn tiêu thụ; chú trọng vấn đề học tập; nhấn mạnh xây dựng cơ sở lập luận; và chính phủ do người dân và cho người dân. Ngược lại, đi theo trào lưu chính thống để tìm kiếm sự trong sạch là các căn bệnh sẽ nhanh chóng giết chết nền kinh tế.

Các quốc gia lạc quan, chăm chỉ lao động sẽ luôn có được lợi thế, nhưng chính các tính chất của cá nhân mới làm nên những quốc gia như vậy, và với đủ số người có cùng cách nghĩ sẽ có một văn hoá. Trong sự giàu có hay nghèo nàn, thành công hay thất bại của các quốc gia, văn hoá đóng vai trò quan trọng. Trong sự thành công hay thất bại của các cá nhân, “văn hoá” chính là tính cách - sự trung thực, kiên trì, sự chuyên cần, tầm nhìn rộng, sự tự học, sống bằng kết quả.

Cuối cuốn sách, Landes thừa nhận rằng phương pháp tự trao quyền hành động cho mình nghe có vẻ sáo rỗng. Nhưng trong thâm tâm của mỗi người, mỗi quốc gia, mỗi công ty đều biết rằng điều đó đúng. Năng khiếu tự nhiên luôn là một lợi thế, nhưng không ai sinh ra đã thành công, cũng như các quốc gia không phải sinh ra đã thịnh vượng.

Về David S.Landes


Là một trong những sử gia xuất sắc người Mỹ thời hậu chiến, Landes sinh năm 1924 và theo học trường City College, New York, và đại học Harvard. Ông là giáo sư danh dự môn lịch sử và kinh tế học tại đại học Harvard, và đã làm giáo sư lịch sử và kinh tế học tại một số trường đại học hàng đầu ở Mỹ và châu Âu.
Các sách khác của ông còn có. Những nhân viên ngân hàng và Pashas, Cách mạng thời gian: đồng hồ và điều tạo nên thế giới hiện đại, và Prô-mê-tê được tháo xiềng.

10 nỗi đắng cay và nhục nhã của người Việt Nam không đổi sau 100 năm

15:28 |
Theo cụ Phan Châu Trinh: “Khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh”. Đó là lời kêu gọi luôn đúng cho mọi thời, thời này càng đúng đắn và khẩn thiết, 100 trước của cụ Phan Chu Trinh và ngày hôm nay của chúng ta 10 nỗi nhục sau đây không có gì thay đổi:



 1. Trong khi người nước ngoài có chí cao, dám chết vì việc nghĩa, vì lợi dân ích nước; thì người nước mình tham sống sợ chết, chịu kiếp sống nhục nhã đoạ đày.


2. Trong khi người ta dẫu sang hay hèn, nam hay nữ ai cũng lo học lấy một nghề; thì người mình chỉ biết ngồi không ăn bám.


3. Trong khi họ có óc phiêu lưu mạo hiểm, dám đi khắp thế giới mở mang trí óc; thì ta suốt đời chỉ loanh quanh xó bếp, hú hí với vợ con.


4. Trong khi họ có tinh thần đùm bọc, thương yêu giúp đỡ lẫn nhau; thì ta lại chỉ quen thói giành giật, lừa đảo nhau vì chữ lợi.


5. Trong khi họ biết bỏ vốn lớn, giữ vững chữ tín trong kinh doanh làm cho tiền bạc lưu thông, đất nước ngày càng giàu có; thì ta quen thói bất nhân bất tín, cho vay cắt cổ, ăn quỵt vỗ nợ, để tiền bạc đất đai trở thành vô dụng.


6. Trong khi họ biết tiết kiệm tang lễ, cư xử hợp nghĩa với người chết; thì ta lo làm ma chay cho lớn, đến nỗi nhiều gia đình bán hết ruộng hết trâu.


7. Trong khi họ ra sức cải tiến phát minh, máy móc ngày càng tinh xảo; thì ta đầu óc thủ cựu, ếch ngồi đáy giếng, không có gan đua chen thực nghiệp.


8. Trong khi họ giỏi tổ chức công việc, sắp xếp giờ nghỉ giờ làm hợp lý, thì ta chỉ biết chơi bời, rượu chè cờ bạc, bỏ bê công việc.


9. Trong khi họ biết gắng gỏi tự lực tự cường, tin ở bản thân; thì ta chỉ mê tín nơi mồ mả, tướng số, việc gì cũng cầu trời khấn Phật.


10. Trong khi họ làm việc quan cốt ích nước lợi dân, đúng là “đầy tớ” của dân, được dân tín nhiệm; thì ta lo xoay xở chức quan để no ấm gia đình, vênh vang hoang phí, vơ vét áp bức dân chúng, v.v


Muốn không còn 10 nỗi đắng cay và nhục nhã đó cần phải khai dân trí, chấn dân khí. Muốn khai dân trí, chấn dân khí trước tiên và trên hết phải cho dân biết SỰ THẬT. Chỉ có cách đó, không có cách nào khác.